Sự thật đằng sau câu chuyện sư trụ trì thả chuột để chọn người kế thừa khiến ai cũng phải suy ngẫm. Mời quý Phật tử cùng Phật Giáo Việt Nam tìm hiểu câu chuyện này trong bài viết dưới đây.
Câu chuyện
Có vị sư trụ trì nọ cảm thấy mình lớn tuổi, sắp vãng sinh Phật cảnh. Vì vậy ông muốn chọn một người xuất sắc nhất trong những đệ tử của mình để kế thừa y bát…
Trong số chúng tăng tại chùa, mọi người đều thấy rằng Nhược Sinh cùng Tuệ Năng là hai người xứng đáng kế thừa y bát. Nhưng qua nhiều lần khảo nghiệm, họ vẫn chưa nhìn ra được ai xứng hơn trong hai người ɴày.
Suy nghĩ hồi lâu, vị sư trụ trì đã đưa ra một chủ ý.
Ông lệnh cho vị sư tiểu dọn dẹp hai phòng trống. Và đặt một đĩa thịt nướng trong mỗi phòng. Rồi nhốt hai người vào từng phòng để họ thiền định.
Qua một ngày một đêm, vị sư trụ trì dẫn chúng tăng tới mở cửa phòng để kiểm tra.
Mọi người đều thấy đĩa thịt trong phòng của Tuệ Năng vẫn còn nguyên như cũ. Khi kiểm tra phòng của Nhược Sinh thì phát hiện đĩa thịt không còn nguyên vẹn nữa.
Chúng tăng cho rằng Tuệ Năng đã chuyên chú thiền định, không động đến đồ ăn. Còn Nhược Sinh trong đã đói không chịu được nên có ăn chút thịt.
Họ đều cho rằng Tuệ Năng sẽ nhanh chóng được trụ trì truyền lại y bát.
Tuy nhiên, hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của chúng tăng. Sau khi xem xong, sư trụ trì chắp hai tay lại, nhắm mắt hướng lên trời, rồi cúi nhẹ xuống và tuyên bố tại chỗ: “Nhược Sinh sẽ kế thừa y bát của ta”.
Chúng tăng cùng nhìn nhau ngẫm nghĩ, đĩa thịt không còn nguyên vẹn, rõ ràng là Nhược Sinh không chịu được đói nên đã cắn ăn, phạm vào giới luật, vậy sao lại chọn anh ta nhỉ?
Nhược Sinh chắp tay cung kính chào trụ trì và cáс sư huynh đệ. Vẻ mặt an nhiên sau khóa thiền định. Thần thái không giống như một người đã trót lỡ ăn thịt giữa chừng.
Nhược Sinh một lòng thiền định, tâm tĩnh lặng như mặt nước phẳng
Tuệ Năng thì cảm thấy khúc mắc. Nhưng cũng rụt rè hỏi trụ trì: “Thưa sư phụ, con sai kém hơn Nhược Sinh ở điểm nào ạ?”
Vị sư trụ trì chậm rãi hướng về phía đĩa đồ ăn. Sau đó nói: “Mọi người nhìn vết răng trên miếng thịt, là do người cắn sao?”
Chúng tăng nhìn kỹ lại miếng thịt thì thấy vết răng đó không phải do người cắn. Vậy ai đã ăn miếng thịt ɴày?
Vị sư trụ trì chậm rãi gật đầυ nói tiếp: “Ta đã đặt con chuột đói vào mỗi phòng của họ. Thịt trong phòng của Tuệ Năng vẫn nguyên vẹn không tổn hao gì. Điều này cho thấy anh ta ngồi trông coi miếng thịt và không thể tĩnh tâm thiền định. Còn Nhược Sinh một lòng thiền định, tâm tĩnh lặng như mặt nước phẳng. Con chuột đói mới có cơ hội ăn chút thịt. Mọi người nói xem, ai đã làm được tốt hơn?”
Cả Tuệ Năng và chúng tăng nghe xong không khỏi gật đầυ đồng ý chọn người kế thừa là Nhược Sinh.